Luyến Đồng - Chương 2: Câu chuyện kẹo sữa

 Luyến Đồng

Hoa Cúc

Chương 2: Câu chuyện kẹo sữa

Về đến nhà nhưng Tiểu Phong của chúng ta vẫn còn nhớ thương những viên kẹo sữa kia. Mãi cho đến lúc trên bàn ăn, mẹ cậu phải gặng hỏi mãi thì bé mới ấp úng.

"Kẹo sữa ngọt lắm, nhưng mà ăn bị sâu răng đấy, Tiểu Phong mới không cần bị sâu răng. Tiểu Phong sợ chích lắm."

Ba mẹ ngồi mỉm cười, nhóc con nói chuyện không đầu không cuối này, thật là...

"Bé ngoan nói ba mẹ nghe xem là chuyện gì nào?"

"Cô cho con kẹo sữa, nhưng mà.... nhưng mà con ... ngon lắm mẹ ơi, con chưa ăn nhưng mà... chắc ngon lắm."

"Mai ba đi làm mua về cho con cả một bao to nhá."

"Dạ...không được, sâu răng đấy."

"Ăn một viên một ngày không sâu răng đâu, bé con chỉ cần không ăn nhiều là được."

"Thật sao?"

"Thật!"

"Vậy, vậy mai ba mua cho con ít kẹo thôi, con sợ con lén ăn nhiều lắm."

Ba mẹ cười thật tươi, mẹ xoa đầu em và gật đầu. Cả ba quây quần bên mâm cơm nhỏ ấm cúng làm sao.

Còn Tiểu Dật, cũng mâm cơm đấy, ba mẹ và cậu lại ăn trong im lặng. Không khí không nặng nề nhưng vẫn có chút gì đó nghiêm túc. Đây là thói quen của gia đình cậu, ăn không nói, nói gì thì ăn xong đã. Sau khi cơm nước xong xuôi, cậu và ba đang ngồi trên sofa bàn chuyện nhập học cho cậu vào trường mới. Bởi vì mới về nước nên Tiểu Dật phải chuyển đến trường Đồng An để học tập. Thứ hai tuần sau là cậu bé sẽ đến trường mẫu giáo.

Bỗng giọng mẹ dưới nhà vang lên.

"Tiểu Dật, sao trong túi của con nhiều kẹo quá vậy."

A, những viên kẹo của cậu bé lúc chiều mà cậu quên mất.

"Mẹ để đó cho con với ạ, con chưa ăn nữa."

"Ôi, Tiểu Dật thích ăn ngọt nhỉ, những viên kẹo này ngọt lắm đấy, nhớ khi xưa bà hay mua cho mẹ ăn để dỗ mẹ hay khóc nhè...."

"Vâng ạ, kẹo ngọt lắm, là của một cậu nhóc cho con." Chứ không phải cậu trấn lột của người ta hả Tiểu Dật bé bỏng?

"Nhưng ăn ít thôi, không lại sâu răng."

"Con biết rồi ạ."

Đến chín giờ ba mươi, nhìn những viên kẹo mẹ đặt trên bàn học, Tiểu Dật lấy một viên bỏ vào miệng. Vị ngọt lịm dần chảy ra. "Ngọt quá."

... Thế là phải đi đánh răng lần hai rồi. 

Nhận xét