[Review Đam Mỹ] Thế Thân Thụ Giả Chết Lúc Sau - Hàm Ngư Đại Tây Qua

 [Review Đam Mỹ] Thế Thân Thụ Giả Chết Lúc Sau

Tác giả:  Hàm Ngư Đại Tây Qua

Mình phát hiện bộ truyện này sau khi lướt 1 video tiktok về cùng bộ nhưng là truyện tranh. Kiểu nội dung thụ thế thân, sau bỏ đi thay đổi thân phận rồi về ngược công. Nghe có vẻ thú vị vì mình cũng khá hứng thú với thể loại này, kiểu trông cho ngược công đả đời sau này hối hận, rồi thụ cường vả mặt các thứ. Thế là quyết định đọc bộ này nhưng truyện chữ vì nó Full rồi.

Ok vô vấn đề chính, truyện tầm vài chục chương đầu khá cuống, tác giả mô tả nội tâm nhân vật thụ hay, dễ làm người đọc đồng cảm, thấy khâm phục em. Sau tới đoạn bạch liên hoa trở về, thụ "biết" mình là thế thân nên lựa chọn rời đi để suy nghĩ kỹ hơn. Ai dè đâu biến cố xảy ra, thụ vịn vào đó làm cớ để giả chết thay đổi thân phận. Cái cớ này rất hay luôn, logic cực kỳ mọi người đọc sẽ thấy. Và rồi sau đó hai người gặp lại, tương tác phản ứng với nhau, ngược công siêu dữ, rồi Happy ending. Nghe có vẻ hay ha, nhìn mạch truyện này là siêu ưng rồi. Nhưng!!!!

Giờ ta nói bạn công trước, đọc nhiều bạn bình luận bảo công tra, ngược công nhiều vô, ghét công các thứ. Mình chắc luôn là những bạn đó đọc lướt, hoặc chỉ kịp đọc mấy chương đầu đã vội bình luận. Bạn công bị bệnh rồi, tác giả không hề nói bạn ấy bị bệnh gì, nhưng qua lời văn miêu tả hành động, cách ứng xử có thể thấy bạn ấy bị bệnh lãnh cảm??? kiểu lạnh lùng, cứng nhắc, nguyên tắc,.... Ngay cả khi mẹ anh ấy chết thì biểu hiện của công cũng rất "không bình thường". Bạn thấy đấy, hầu như mọi người xung quanh anh đều hiểu và biết như vậy, bản thân thụ cũng vậy, lúc đầu cũng nói "tiên sinh" lãnh đạm với mọi người, với cả cậu nhưng cậu quen rồi. Ấy thế mà khi bạch liên hoa trở về, thấy công hơi lo lắng thì quay lại thắc mắc, rồi đau khổ, thêm những lời gièm pha của đám bạn ác ôn của công lại quay ra tức giận, khóc.... đọc chỗ này thấy tội thụ lắm, nhưng đọc tiếp về sau thì thấy lỗi có phải do công đâu. 

Khi thụ hỏi công thì công có trả lời, giải thích rõ ràng - nhưng có lẻ vì cách giải thích cụt ngũn gây sự hiểu lầm, khó chịu. Thiệt ra gặp mình mình cũng thất vọng lắm ấy chứ, người bên cạnh 5 năm qua, chăm sóc yêu thương cũng chưa đổi lại nét mặt lo lắng so với khi ở cùng bạch liên hoa. Nhưng nó có lý do rõ ràng lắm lắm luôn.

Rồi nói tiếp, công yêu thụ, rất yêu thụ mọi người ạ. Nhưng bản thân anh cũng không nhận ra, mãi cho đến khi thụ "chết", 2 năm sau anh như người mất hồn, rồi sau đó vui mừng nhận ra thụ còn sống, cật lực theo đuổi. Nhưng vì bản thân anh bị bệnh rồi, cái cách anh theo đuổi người ta nó khác người, nhưng rất dễ thương, không biết giải thích hay nói lời yêu ngọt ngào, chỉ dành hành động quan tâm, chăm sóc, rồi đôi khi lặp lại mong thụ đừng kiếm người khác ngoài anh. Đoạn này cưng lắm. Nhưng chỗ này thụ khá tàn nhẫn - ok chấp nhận vì bị mất 5 năm thanh xuân. Nhưng sau cái chương tám mấy hay chín mấy, công giải thích rõ ràng vụ bạch liên hoa, công không hề coi thụ là thế thân vì rõ ràng anh có yêu bạch liên hoa đâu!!! Rồi mắt kính, khăn choàng hay quần áo mà thụ nói là công cố ý mua để thụ mặc cho giống bạch liên hoa, nhưng thực tế những đồ đó là của công ty mẹ anh, mẹ anh mất rồi nên mỗi năm công ty đó đều gửi cố định những món hàng này theo đúng số đo kích thước của thụ. Rồi cuốn album, nó là cuốn album gia đình đối với công, những hình ảnh quý giá của mẹ anh có trong đó nên anh nâng niu, mẹ mất xong là anh rất hay ôm chiếc album để tưởng niệm. Và khi thụ thấy ảnh bạch liên hoa trong đó thì nghĩ là công nghĩ tình xưa nghĩa cũ không dứt được. (Bạch liên hoa cũng là một phần quá khứ của công mà, rồi còn có cái mác ân nhân cứu mạng nữa - thực tế chả ai cứu ai, bản thân công cũng cứu bạn này, nhưng ...). Đọc mới thấy công không giỏi thể hiện việc yêu thương, nhưng hành đồng của anh thì rõ ràng trong tim anh rất yêu thương mọi người, mẹ và thụ.

Cho nên, có gì phải nói, ghét gì phải nói, nói yêu mà không dám nói ý kiến của mình cho đối phương. Xong rút lại 5 năm qua không nhận được gì, trong khi công không hề làm tổn thương hay đối xử tệ bạc với thụ, hai người hòa hợp đến như vậy mà!!! 

Rồi nói tới thụ, thụ khá tội nghiệp, em rất thương công từ năm 18 tuổi đến 5 năm sau đều bên công không rời một ngày. Em quan tâm, thấu hiểu và luôn muốn những điều tốt đẹp cho anh. Em muốn làm tan sự giá lạnh của công bằng tình yêu của mình. THỰC TẾ em đã làm được, nhưng cả em cũng không nhận ra. sau khi bạch liên hoa trở về, xung đột xảy ra, không phải là những trận cãi vã mà chỉ là cuộc nói chuyện ngắn, không thể chấm dứt, không giải quyết được cái gì hết. Điều này càng làm cho người trong cuộc thấy bế tắc, thất vọng nặng nề. Thêm bạn của công đổ dầu vào lửa bảo thụ là giá rẻ, hàng giả thế thân mãi là thế thân. Và khi thụ thấy hình ảnh bạch liên hoa quá giống mình (do bạn kia tự mua giống nghen) nên tin lời thằng bạn ác ôn. Thế là diễn biến xảy ra như đã nói ở trên. Cũng tội cho em ấy, vì gần như sự thật đã bị chè mờ bởi một màn sương dày đặc, ngay cả công cũng không giải thích cho em thỏa mãn, có thể nói công thiếu sự tinh tế kinh khủng. Nhưng ổng bị bệnh á! Nhưng công như vầy mới giống với hình tượng tác giả xây dựng từ lúc ban đầu.

Tâm lý nhân vật trong hơn trăm chương đầu rất hay, mượt và đọc thích lắm. Mình gần như đồng cảm với cả hai người, hoàn cảnh rồi bản thân mỗi người đã góp phần tạo nên một cái kết khá bi đát.

Rồi sau khi hai người gặp lại, thụ ngược công cũng gắt lắm nghen, nhưng tới đoạn công giải thích rõ ràng. mình đã hy vọng tác giả kết thúc ngay tại đây, nhưng không, nó còn ngược công dài dài, hàng trăm diễn biến xảy ra tiếp theo làm mình bị ngợp nên quyết định dừng lại.

Thụ nói mình mất 5 năm thanh xuân, bản thân công cũng vậy thôi. Chuyện này nếu nói ai sai ai đúng thì thực tế không có ai cả. Vì ai cũng có cái lý của mình, nhưng khi mọi chuyện được làm rõ, mình nghĩ cả hai đã sẳn sàn để đến với nhau, nhưng tự nhiên bạn tác giả lại tiếp tục làm thụ từ chối công :(( đọc chỗ này nó hụt hẫng kinh khủng luôn. Nói sao ta, vì trong tag tác giả có mô tả thụ xây dựng sự nghiệp diễn viên của mình nên gần 100 chương sau là cần thiết phải có. Nhưng nói về tình cảm của hai nhân vật chính, thì mình khuyên mọi người chỉ nên đọc đến lúc công thụ giải thích rõ ràng với nhau thôi.

Nghe nhiều người bảo khúc sau ngọt lắm, nhưng xin lỗi mình hết hứng rồi. Tính ra những truyện đang đọc mà hết hứng hầu như toàn do thụ, mặc dù mình là team sủng thụ nhưng truyện nào cũng bị y chan.

Mọi người có thể đọc thử tại Đây để trải nghiệm nghen.


Nhận xét