[Bác - Chiến] Chờ Đợi Ngày Anh Về! (2)
Tác giả: Hoa Cúc
Từ lúc Nhất Bác và Cơ Tiểu Nhiên rời khỏi nhà đã qua hơn hai giờ đồng hồ. Tiêu Chiến vấn chưa thể hiểu được chuyện gì đang xảy ra ở đây! Anh lẳng lặng ngồi trên ghế sofa, mặc cho tivi đang chiếu một chương trình nào đó, khuôn mặt tái nhợt, ngơ ngác nhìn về phía xa.
- Có khi nào đây là một trò đùa của Nhất Bác không nhỉ? Cậu ấy đùa như vậy không vui chút nào? Đợi cậu ấy về, mình phải phạt cậu ấy mới được!!!
Tiêu Chiến đợi cho đến hừng đông, tới khi chuông cửa một lần nữa vang lên, anh vui sướng chạy ra.
- Nhất Bác, em có biết là....
Người đứng ngoài cửa không phải Vương Nhất Bác của anh, mà là trợ lý của Tiêu Chiến.
- Chiến ca, trời đất sao nhìn mặt anh tái nhợt vậy, tối qua không ngủ sao?
- Nhất Bác chưa về nữa, tôi phải đợi em ấy!
- À... tối hôm qua cậu có coi tin tức không, thật không thể tin được Nhất Bác có vị hôn thê rồi đấy! Các fan đang rần rần cả lên, bên công ty cũng đang bù đầu để chuẩn bị đối phó với truyền thông, tới bây giờ tôi mới rảnh để tới gặp cậu đây!
- Anh nói gì vậy, sao lại là vị hôn thê nữa, ngay cả anh cũng đùa giỡn như vậy không hay đâu! Nhất Bác đang làm gì thế không biết, lần này sao lại đùa chuyện lớn đến như vậy?
- Tiêu Chiến à, ngay cả tôi cũng không tin được ấy chứ, đây đây, mau lên Weibo đi cậu ấy có đăng một video chứng thực đấy, hơn ngàn vạn lượt chia sẻ rồi ấy chứ.
Trợ lý cho Tiêu Chiến xem video kia, anh ngờ nghệch nhìn khuôn mặt của Vương Nhất Bác đang rất vui mừng bên cạnh Cơ Tiểu Nhiên.
" Xin chào mọi người, tôi là Vương Nhất Bác......,..... đây là vị hôn thê của tôi: Cơ Tiểu Nhiên. Cô ấy đã đợi tôi hơn mười năm nay, cho đến hiện tại chúng tôi mới gặp lại nhau, đây là một điều cực kỳ tiếc nuối, tôi cảm thấy rất có lỗi,... Tôi sẽ bù đắp cho cô ấy, chúng tôi sẽ cưới vào đầu năm sau, hy vọng nhận được chúc phúc của mọi người".
Mãi cho đến khi video tắt đi, Tiêu Chiến mới giật mình tỉnh lại. Anh không tin đây là sự thật, anh cần một lời giải thích từ Vương Nhất Bác. Sống với nhau bao năm nay, tự nhiên bây giờ lòi ra một vị hôn thê sắp cưới. Buồn cười!
Bỏ mặt vị trợ lí lo lắng gọi lại, Tiêu Chiến mặc vội áo khoác chạy đi tìm Vương Nhất Bác, anh cần một lời giải thích, chỉ cần cậu ấy nói cho anh biết, dù cậu ấy có đang gặp khó khăn, vấn đề nan giải gì, anh tin rằng cả hai sẽ tìm ra cách giải quyết tốt hơn... tốt hơn là việc cậu ấy bỏ anh lại phía sau như bây giờ!
Tại căn chung cư mà Vương Nhất Bác với Cơ Tiểu Nhiên đang ở, đứng trước cửa nhà, Tiêu Chiến ngập ngừng không biết có nên nhấn chuông hay không! Cửa bổng mở ra, đứng trước mặt cậu là Nhất Bác. Như thần giao cách cảm, hoặc linh tính mách bảo mà chính bản thân Nhất Bác cũng không biết tại sao bản thân lại mở cửa. Tựa như là đúng sau cánh cửa ấy, là người anh chờ đợi rất lâu!
- Chiến ca, anh...anh tới đây có chuyện gì sao?
- Nhất Bác, em hãy nói cho anh biết chuyện gì đang xảy ra ở đây! Rõ ràng hôm qua chúng ta còn video call với nhau, chúng ta cùng đi chơi, cùng trò chuyện, cùng sưởi ấm,...
- Anh ... anh nói gì vậy, sao lại như thế, giữa hai thằng con trai làm sao lại có những hành động như các cặp đôi đang yêu nhau chứ!
Tiêu Chiến cảm thấy rất đau lòng, lồng ngực như mắc nghẹn, thở không nổi rồi!
- Anh...có thể vào nhà sao?
- Vâng ạ, anh... anh vào đi ạ, Tiểu Nhiên đang tắm, anh ngồi sofa em pha cho anh trà gừng nha!
Cậu ấy vẫn còn biết anh thích trà gừng ư?
Mãi cho đến lúc tách trà sắp nguội, Tiêu Chiến mới nhẹ giọng:
- Ít nhất, hãy cho anh biết về "vị hôn thê" của em, được chứ, anh đang rất hoang mang, sao lại có chuyện hoang đường như vậy?
- Dạ, chính em cũng không thể tin được, tối hôm qua, em đã gặp tai nạn trên đường trở về chung cư, chính Tiểu Nhiên đã cứu em. Cô ấy và cha trên đường dự tiệc về đã chứng kiến và đưa em vào bệnh viện. Anh tin được không, cô ấy chính là cô bé nhỏ đáng yêu của nhà hàng xóm trước kia, lúc nhỏ chúng em hay chơi chung với nhau, nhưng sau này gia đình cô ấy chuyển đi nơi khác sống nên chúng em đã xa nhau. Hơn mười năm rồi, nhưng lời hứa sẽ cưới cô ấy làm vợ em chắc chắn sẽ thực hiện được. Cô ấy... đã đợi em thật lâu rồi Chiến ca!
- Vậy...còn anh!?
- Anh... là bạn, đàn anh mà em yêu quý nhất, là người mà em tôn trọng nhất. Em rất biết ơn anh!
- Chỉ có vậy thôi sao? Nhưng rõ ràng là chúng ta đang yêu....
- Wow, anh Tiêu Chiến tới à, em chào anh, xin lỗi anh em không ra đón sớm hơn ạ!
Nhìn cô gái mặc bộ đồ thỏ trắng đáng yêu kia, Tiêu Chiến muốn khóc quá! Rõ ràng mới hôm qua Nhất Bác của anh còn nhìn anh say đắm, nay ánh mắt ấy đã dành cho người khác!
- Anh Nhất Bác ơi, anh vào xem cái vòi sen giúp em, hình như nó bị hư rồi! Vương Nhất Bác nghe vậy vội nói "anh vào ngay".
- Chiến ca anh đợi em một chút nhé!
Ngoài phòng khách, Cơ Tiểu Nhiên e lệ ngồi xuống đối diện với Tiêu Chiến!
- Anh Tiêu Chiến, em biết chuyện giữa anh và anh Nhất Bác! Em biết tình cảm của hai người rất sâu đậm!
- Sao mà cô biết được!
- Nhìn ánh mắt anh là đủ biết anh yêu anh ấy đến nhường nào! Nhưng,... lần này, hãy để em yêu thương Nhất Bác. Có được không anh!?
- Tôi...
- Anh nghe em nói hết đã, không vòng vo, ba em là giám đốc của tập đoàn X có thể ngay lập tức "phong sát" anh nếu anh cản trở tình yêu của chúng em. Anh hãy nghĩ cho kỹ, hai người đàn ông đến với nhau, dù yêu như thế nào, say đắm ra sao, rào cản dư luận của như xã hội sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này. Hai người đều là nghệ sĩ, nếu chuyện này bị lộ, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ. Nhất Bác còn rất trẻ, anh ấy có tương lai, tại sao anh lại muốn hại anh ấy chứ!
- Cô Im Đi! Cô thì biết cái gì về chúng tôi, chuyện của chúng tôi không phải cô muốn nói gì thì nói, cô làm sao biết được, tôi yêu cậu ấy đến nhường nào, và cậu ấy, cậu ấy cũng....
- Anh ấy yêu em, hiện tại, anh ấy yêu em hơn bất kỳ ai!
- Sao có thể, các người đã làm gì em ấy!? Tôi không tin, các người đang có âm mưu gì?
- Chiến ca, có chuyện gì vậy, sao anh lại lớn tiếng với Tiểu Nhiên như vậy?
- Anh Nhất Bác, không sao ạ? Là lỗi của em!
Nhìn bọn họ mắt đi mày lại, thắm thiết quá. Tiêu Chiến đờ đẫn, vụt chạy đi bỏ mặt tiếng gọi lo lắng của Nhất Bác!

Nhận xét
Đăng nhận xét